“Thiên tử, đúng là tâm tính trẻ con.” Cơ Thiên Quân nhìn bóng lưng Cơ Hạo Nguyệt rời đi, bỗng nhiên nói.
“Lão tổ xin bớt giận, Hạo Nguyệt tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, hắn quá chính trực, trong mắt không dung được hạt cát.” Cơ Hạo Thiên giải thích.
“Tuy Hạo Nguyệt thiên phú tuyệt trần, nhưng quả thực không hợp làm quân vương, ngươi hợp hơn hắn một chút.” Cơ Thiên Quân nhìn Cơ Hạo Thiên nói.
“Lão tổ, chớ nói lời ấy, ta đã là một người chết rồi, Thiên tử Đại Chu sao có thể là chuyện đùa như vậy.”